Tính Mệnh Khuê Chỉ Toàn Thư (Thuật Tu Tiên Của Đạo Lão) – Nhân Tử Nguyễn Văn Thọ
Tính Mệnh Khuê Chỉ là một quyển sách không phải để đọc chơi, mà là để nghiên cứu suốt đời. Cuốn sách này rất mực văn chương, có nhiều hình ảnh, chữ Hán và chứa đầy khẩu quyết của Chư Tiên.
Tôi đã đi sâu vào Tam Giáo.
- Về Khổng Giáo, tôi đã viết bộ Trung Dung Tân Khảo, và 3 quyển khảo luận về Khổng Giáo.
- Về Lão, tôi dịch Đạo Đức Kinh, dịch sơ lược Nam Hoa Kinh, dịch Huỳnh Đình Kinh, Tham Đồng Khế, Ngộ Chân trực chỉ, và Tính Mệnh Khuê Chỉ.
- Về Phật tôi viết quyển Phật Học Chỉ Nam.
Tính Mệnh Khuê Chỉ là một sách dạy tu tiên do học trò của Doãn Chân Nhân in vào năm Khang Hi thứ 9 (1670). Tính Mệnh Khuê Chỉ là một bộ sách rất nổi tiếng trong Đạo Lão. Nó chủ trương: Tam Giáo hợp nhất, và VẠN GIÁO NHẤT LÝ. “Thiên Hạ vô nhị Đạo, thánh nhân vô nhị tâm”. Đầu sách có hình Phật, Lão, Khổng. Sách gọi là Tính Mệnh Khuê Chỉ, nêu rõ mục đích là Tu Tâm Tu Tính, là đi từ Hữu nhập Vô, từ Thực tới Hư. (Xem tr. 7) Dịch Kinh cho rằng: Trời có trước Người, mà Người chính là Trời Nguyên Thủy, nên sách này dạy ta phép Thủ Khảm Điền Ly, để biến Ly thành Kiền, để giúp ta trở về với Trời (tr. 16).
Con đường tu là tìm hiểu Tính Mệnh, tìm hiểu Bản Thể con người, mà Thái Cực là Bản Thể, là Tâm Tính (tr. 17). Đắc Đạo chính là Đắc Nhất, đắc Trung.
Tính Mệnh Khuê Chỉ dạy ta không biết bao nhiêu là khẩu quyết, không biết bao nhiêu bài thơ. Chung qui vẫn dạy chữ Nhất. Phục Hi Văn Vương được chữ Nhất mà Chu Dịch hưng khởi. Đại Võ, Cơ Tử được chữ Nhất, mà Hồng Phạm Cửu Trù sinh; Chu Mậu Thúc (Chu Liêm Khê) được chữ Nhất mà có Thái Cực Đồ; Thiệu Nghiêu Phu (Thiệu Khang Tiết) đắc Nhất mà viết Hoàng Cực Kinh Thế; Lão Tử được chữ Nhất, mà vạn sự tất; Thích Ca được chữ Nhất mà Vạn Pháp qui. Qui Căn là Qui Nhất, Phục Mệnh là Phục Nhất vậy. Và dạy tìm Nê Hoàn Cung
Đánh giá
Chưa có đánh giá nào.